Có lẽ những ai yêu thiên nhiên, yêu thích cảnh núi non, bản làng yên tĩnh thì Mai Châu là một địa điểm lý tưởng để thả hồn mình hòa cùng với đất trời.
Cách thủ đô Hà Nội hơn 130 km, khu du lịch hồ cốc bình châu theo đường quốc lộ 6, chạy thẳng tới Hòa Bình, qua dốc Cun quanh co, hiểm trở, đi tiếp sẽ đến đèo Thung Nhuối bạn sẽ đến Mai Châu xinh đẹp. Tôi đã có một chuyến đi 2 ngày 1 đêm cùng cả lớp tới mảnh đất đã ghi dấu trong sử sách này. Với đặc thù chuyên ngành về Văn hóa – du Lịch, chính vì thế chuyến đi Mai Châu đợt này, từ mọi khâu chuẩn bị về phương tiện đi lại, chỗ ở, chương trình hoạt động trong cả chuyến đi, tất cả chúng tôi đều phải chuẩn bị thật chu đáo.
Hành trình đến với Mai Châu chúng tôi đã được ghé thăm nhà máy Thủy điện Hòa Bình. Một công trình thủy điện lớn nhất Đông Nam Á được Liên Xô cũ giúp đỡ và vận hành. Từ trên cao nhìn xuống là dòng sông Đà với những ghềnh đá nhấp nhô, dòng nước chảy xiết… dường như có thể cuốn trôi đi không dấu vết của tất cả mọi vật nếu không may làm rớt xuống. Hình ảnh con sông làm tôi nhớ đến bài văn "Người lái đò sông Đà" mà năm xưa tôi được học khi còn là những cô, cậu học trò. Sau đó chúng tôi mất 10 phút ngồi trên xe ô tô từ nhà máy Thủy điện để lên tới đài tưởng niệm Hồ Chí Minh, vào thăm nhà truyền thống lưu giữ những kỷ vật, những vũ khí chiến đấu của một thời oanh liệt được lưu tại nơi đây. Thắp hương, dâng hương để tưởng nhớ những công nhân Việt Nam và các chuyên gia Liên Xô đã hy sinh cho công trình mang tầm vóc lớn này. Quả thực, không khỏi ngỡ ngàng và xúc động, có lẽ sau gần 10 năm từ ngày tôi còn là học sinh tiểu học, tôi mới có dịp quay trở lại đây, đã thấy được sự đổi thay theo từng năm tháng của mảnh đất anh hùng này.
Rời thủy điện Hòa Bình chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình tới Mai Châu, đến với Bản Lác xinh đẹp, nơi lưu giữ nhiều dấu ấn bản sắc văn hóa dân tộc Việt. Đoạn đường tới Bản Lác, Mai Châu hiện ra trước mắt tôi là cả bầu trời xanh bạt ngàn với núi non, đèo ngang hiểm trở, xa xa thấp thoáng những nếp nhà sàn nằm nép mình trong dãy núi phủ kín mây mù… Bản Lác hiện ra trước mắt chúng tôi với vẻ đẹp đơn sơ, mộc mạc giản di. Nơi đây như một thung lũng nhỏ được bao boc, che chở bởi biết bao dãy núi sừng sững, những dòng song, dòng suối trong veo không một chút gợn sóng. Thiên nhiên, đất trời như hòa vào làm một vì thế con người sống nơi đây mà chủ yếu là người dân tộc Thái, họ sống rất thật thà, giản dị, không vồn vã như người thủ đô chúng tôi.
Điều đó càng được thể hiện rõ nét khi chúng tôi ai nấy cũng xúng xính trong những bộ váy áo – tất cả đều là những trang phục truyền thống của người Thái. Chỉ với tiền thuê 10 nghìn/bộ quần áo, chúng tôi có thể mặc khắp nơi tự do chụp ảnh, tự do được một lần trở thành người con gái Thái. Họ sống không tính toán, làm tôi chợt nghĩ tới cuộc sống của người thành thị. Cuộc sống với hàng ngàn bon chen phức tạp, vì thế sẽ không bao giờ bạn có thể mượn, thuê một món đồ mà có thể tự do và giá lại rất rẻ như vậy. Chắc hẳn ai một lần đến với Mai Châu, đến với Bản Lác thơ mộng đều muốn một lần được mặc những bộ trang phục ấy, đều không thể hết lời khen ngợi vì tình người nơi đây.
Chúng tôi đã có một ngày thật ý nghĩa với một đêm đốt lửa trại tưng bừng của cả lớp. Trời về đêm vào cuối tiết trời tháng 5 trên mảnh đất Mai Châu như càng lạnh thêm, nhưng chúng tôi ai nấy đều ngủ rất ngon sau một ngày hoạt động bổ ịch, những khám phá thú vị. Mới sáng sớm hôm sau, chúng tôi đã lũ lượt kéo nhau dậy thuê xe đạp để đi khắp Mai Châu. Đã từ lâu tôi mới cảm nhận được cảnh vật vào buổi sáng trong lành, đường đi ra thị trấn một bên là dòng suối, một bên là những ruộng lúa xanh mướt, xa xa là những ngọn núi non dựng đứng. Vì thế chúng tôi đã dừng lại, chụp cho nhau một vài bức ảnh ghi dấu ấn nơi đây.
Được biết đến với Mai Châu, osaka village đà lạt với nhiều đặc sản nổi tiếng, nhưng vì chúng tôi đều là sinh viên, nên chưa có cơ hội để thưởng thức tất cả những món ngon này, nhưng tất cả đều rất hài lòng cả về món ăn, nào là su su luộc chấm muối vừng, nào là thịt gà nướng, cá hấp và cả sự nhiệt tình, than thiện của con người Mai Châu. Vì theo hành trình khám phá mảnh đất Hòa Bình, thế nên cuộc hành trình của chúng tôi lại tiếp tục đi đến khu suối khoáng Kim Bôi. Trước khi lên xe, chúng tôi ai nấy đều mua ống nếp cơm lam về làm quà cho gia đình, cho bạn bè thân. Một lần đến với Mai Châu, không ai có thể quên được hương vị bùi bùi, thơm dẻo của những ống nếp cơm lam – một đặc sản phong phú của người dân Mai Châu nói chung và con người Thái nói riêng.
Chuyến hành trình đến với Mai Châu đều làm tất cả những ai trong số chúng tôi đều cảm thấy nhớ nhung không rời mảnh đất này. Khi ngồi trên xe từ từ rời khỏi thung lũng Mai Châu, một lời tạm biệt, nhắn nhủ: "Tạm biệt Mai Châu, hẹn ngày gặp lại nhé!". Hy vọng vào ngày nào gần đây, tôi sẽ có dịp dẫn khách du lịch đến với mảnh đất Mai Châu xinh đẹp, giàu tình người nay.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét